Thứ Tư, 28 tháng 9, 2011

Hương thị Vũng Tàu

Trời! Bây giờ có cả thị cô Tấm, chắc vài hôm có cà Thạch Sanh, dưa An Tiêm quá

Thị ơi thị rụng bị bà
Hôm nay trên đường đi làm về nhìn thấy thị bán đầy đường, tự hỏi thị đâu mà nhiều thế. Đã lâu lắm rồi không nhìn thấy quả thị nữa. Nhìn sạp thị mà lại nhớ đến thửa ấu thơ ở ngoài Bắc, khi gần Tết Trung thu mẹ thường mua cho anh em mỗi người một quả. Mỗi đứa hì hục tết một cái giỏ đựng xinh xinh bằng những sợi len. Cầm chơi cả tuần mà không dám ăn vì nghe người ta nói ăn thị sẽ bị thối mồm, bây giờ nghĩ lại mới thấy hồi đó chắc nghèo quá mà không dám ăn vì có tiền đâu mà mua nhiều. Đến bà hàng nước trong truyện Tấm Cám cũng “Chỉ để bà ngửi chứ bà không ăn”, nếu bà ăn thì cô Tấm tiêu rồi.
Dừng xe lại, mua cho con mỗi đứa một quả trong lòng háo hức. Vì chúng thường nghe chuyện Tấm Cám cũng hay hỏi về cô Tấm trong quả thị. Mang về chúng lại dửng dưng “Trời quả thị là quả này hả, tưởng như thế nào” rồi bỏ đi chơi games, không thèm cầm lên xem. Chán!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét