Chủ đề mới

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

Đỗ Quyên



Đỗ Quyên
   Đó là một chú chim nhỏ bằng hạt mít, với bộ lông cánh màu xanh lá cây óng ả và bộ ngực vàng cam rực rỡ. Cái mỏ nhỏ xinh và đôi chân mảnh khảnh như hai que tăm lúc nào cũng lách chách trên cành. Chú sinh ra trong  một khu rừng thưa, một khu rừng lúc nào cũng rộn rã những tiếng chim, rất nhiều loài chim cùng nhau chung sống. Cuộc sống với chú thật là yên bình, sáng sáng chú chuyền từ cành cây này sang cành cây khác tìm những con côn trùng nhỏ, hay những trái cây chín mọng. Và khi ánh nắng tràn ngập khu rừng thì chú và những bạn chim khác cùng cất cao giọng hót, mỗi người một vẻ tiếng thanh, tiếng trầm. Ai cũng muốn khoe giọng của mình to nhất, hay nhất.

Khi rời mẹ ra ở riêng chú chuyển đến sống trên một cây trứng cá tàn lá um tùm ở ven bìa rừng. Khi đến mùa trái chín nào là chim chim chào mào, chèng quẹt, khoen… cùng đến ăn trái cây, chú muốn đuổi bọn chim đó đi lắm nhưng sức chú chỉ đuổi được mấy thằng chim khoen thôi. Khi mấy chú chim khoen bay tới là chú lập tức sà tới mệng gào lên, xông vào dùng cái mỏ xinh xinh nhọn hoắt mổ vào mình bọn nó, lũ khoen sợ quá vội bay lên trên cây to bên cạnh. Còn mấy con chim chào mào và chèng quẹt kia thì với thân hình chỉ bằng một phần tư bọn chúng làm sao có thể đuổi đánh chúng được, thôi thì thí cho bọn nó chú nghĩ vậy! Cái bọn chim này lúc thấy có thức ăn là kêu ầm ĩ gọi bầy, gọi đàn tới chẳng mấy chốc là chén sạch hết, ấy là vì chú đã coi cây trứng cá đó là của mình, nên chú muốn giữ cho riêng mình, dù cả ngày may ra chú mới ăn hết được vài ba trái chín.
Ở trong rừng có rất nhiều kẻ thù, nào là mấy thằng rắn lục xanh ngắt lúc nào cũng ngụy trang kín trên tán cây lớ ngớ là bị nó tóm làm bữa trưa ngay, rồi còn mấy con chim cắt mới ghê làm sao, hôm nọ một anh chào mào lớ ngớ thế nào đứng trên ngọn cây không quan sát vèo một cái đã nằm gọn trong móng vuốt của con chim cắt rồi. Chú lúc đó đang núp ở dưới tán cây nhìn thấy mà run cầm cập.
Một hôm, trời sáng tinh mơ chú bỗng nghe tiếng hót của đồng loại không hiểu giã chim nào mà dám đến chiếm lãnh địa của mình? Chú tìm quanh và kia một chàng đỗ quyên đang đứng trong một chiếc lồng hót véo von. Chú nhảy lên cành cây gần đó xoè cánh, chiếc đuôi đập lên đập xuống, cất tiếng hót để khẳng định chủ quyền. Giã chim lạ láo lếu không những không sợ mà còn gân cổ hót lại. Không được rồi, thế này thì phải đánh nhau thôi, với bản chất hiếu chiến không cần suy nghĩ nhiều ngay lập tức chú lao vào giã chim lạ. Phạch, một tấm lưới đã chụp trọn lên người chú, chú hoảng sợ vùng vẫy nhưng những sợi cước thít chặt không cho chú có một cơ hội thoát thân. Trời hôm trước bác chích chòe có kể rằng loài người thường hay dùng bẫy để bắt chim, thế mà chú mải ăn nên không chịu nghe. Một người đàn ông lao tới gỡ chú ra khỏi lưới và nhốt chú vào chiếc lồng tre nhỏ, chú lao đầu vào nan lồng tìm cách thoát thân nhưng chỉ phí công.
Cuộc đời chú đã sang một trang mới, lúc mới bị bắt chú buồn rầu không chịu ăn uống gì cả nhưng sau đói quá chú đành nếm thử, ôi sao mà ngon thế những trái cây chín mọng này có nằm mơ chú cũng không kiếm được, thế là chú ăn, chú nghĩ mình phải ăn để còn sống và còn có cơ hội về với tự do. Từ ngày bị bắt chú bị chuyển đi nhiều nơi từ vùng thôn quê ra đến thị trấn cuối cùng chú đến một thành phố nhỏ. Chú được bán cho một ông trung niên, ông chủ thích chú lắm, ngay lập tức chú được chuyển sang nhà mới không còn phải ở trong chiếc lồng cũ kỹ hôi hám nữa. Ngôi nhà mới của chú là một chiếc lồng nhỏ được chạm trổ tinh vi xung quanh cài những chiếc cóng đẹp trong có đầy thức ăn. Về nhà mới chú gặp nhiều bạn lắm nào là bác hoạ mi có giọng lảnh lót, chú chích choè lửa có cái đuôi dài ngoằng khi hót đập lên đập xuống, anh chào mào có đít đỏ rực, anh sơn ca thì suốt ngày bay lên bay xuống, ngoài ra còn có một chị vẹt người ngoại quốc với cái mỏ khoằm đỏ chót ấy vậy mà chị lại biết nói tiếng người thỉnh thoảng chị kêu "có khách, có khách". Chú hoà nhập với các bạn mới rất nhanh, sáng sáng khi ông chủ treo các lồng chim ra ngoài sân là một dàn đồng ca, ai cũng cất cao tiếng hót. Chú thấy ôi cuộc đời mới sướng làm sao, không ganh đua, không lo kiếm ăn, không sợ hãi. Rồi một hôm ông chủ mang về một anh chích choè, khi thấy người anh hốt hoảng nhảy tưng tưng lao vào lồng. Anh buồn rầu đứng im không mở mồm, ấy thế khi ông chủ mang một chị chích choè mới về, vừa mới nhìn thấy thì anh lập tức hót vang. Bác hoạ my nói cái thằng này dại gái quá. Mà đúng thật chú nghĩ nếu cứ trong lồng thể này thì bao giờ chú mới có đôi có cặp. Chú lại mong có ngày được tự do, để tìm cho mình một cô nàng xinh đẹp. Thế rồi ngày ấy đã đến, dịch cúm gia cầm len lỏi khắp mọi nơi, người ta bắt phải thả những chú chim nuôi đi, ông chủ tiếc đứt ruột nhưng cũng đành phải mở cửa lồng để các chú tự do. Ngay lập tức chú cùng các bạn bay vụt ra. Tự do đó là mong ước của những chú chim trong lồng, ấy vậy mà khi có tự do rồi chú cùng các bạn chim lại không bay hẳn đi mà quanh quẩn trong vườn nhà. Các chú bây giờ không thể tự đi tìm thức ăn được nữa, cuộc sống cá chậu chim lồng đã làm mất bản năng tìm mồi. Chim Đỗ Quyên bay loanh quanh trong vườn ngày này qua ngày khác chú bắt đầu cảm thấy đói dần dần chú lả đi, chú sà xuống sân thì từ trong nhà một bóng đen vụt ra, lông chú bay tung toé, meo... meo con vật đó cất tiếng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét